Ông mang túi hành lý của mình ném vào thư phòng rồi rửa tay sau đó nhanh chóng trở lại, tò mò hỏi: “ Ngươi hầm loại thịt gì vậy?”
“Thịt yêu thú.” Ngụy Hàn nhún vai nói: “Vốn định hầm một nồi canh gà nhưng không mua được thịt tươi ngon nên dứt khoát lấy thịt yêu thú đến để ngài nếm thử.”
Lão đầu cũng không khách khí, đưa đũa vào trong nồi gắp thức ăn. Một ngụm thịt yêu thú nóng bỏng thơm ngát nuốt vào miệng, khiến ông ấy say sưa nheo mắt lại, cả người chìm đắm trong cảm giác phiêu phiêu dục tiên dục tử.
“Hương, thật thơm!” Thiết lão hồi lâu mới nhịn không được hồi tưởng thán phục: "Tay nghề của tiểu tử ngươi thật là trâu bò, lão đầu tử ta đi nam xông bắc cả đời, chưa từng ăn qua món hầm nào ngon như vậy, đầu bếp huyện Thanh Sơn so với ngươi đều là đám cặn bã cả.”
"Điều đó là tất nhiên, nào đến đây uống một cái!" Ngụy Hàn cười nâng chén, hai người lúc này cụng chén, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Thiết lão là người mê tiền, nhưng sau nhiều lần giao thiệp đã hỗ trợ hắn rất nhiều, Ngụy Hàn cũng rất vui khi nói chuyện với ông ấy. Ở trong tiểu viện này nói chuyện phiếm uống rượu, cũng có một phong vị khác.
“Gần đây Trần gia phân gia, di chuyển đến quận thành. Tiểu tử ngươi không đi sao?” Thiết lão một bên uống rượu, một bên vừa cười vừa hỏi.
Ngụy Hàn nhiều lần tìm ông ta hỏi thăm chuyện Trần gia, lão đầu tử còn tưởng rằng hắn là người Trần gia. Về việc này Ngụy Hàn mỉm cười không giải thích.
“Trần gia đi thì kệ bọn họ, ta không đi!” Ngụy Hàn vừa ăn vừa hỏi ngược lại: "Còn ngài thì sao? Chiến loạn sắp nổi lên rồi, lão gia tử không đi à?”
“Lão đầu tử ta lười, chiến loạn thôi mà, có liên can gì đến ta sao?” Thiết lão khinh thường bĩu môi.
Ngụy Hàn nghe vậy đồng ý gật đầu, với bản lĩnh của Thiết lão. Chỉ cần không cố ý trêu chọc thị phi thật đúng là không sợ ai.
"Mấy ngày trước đi xa một chuyến, nhìn thấy rất nhiều sơn phỉ dùng chim ưng làm trinh sát, cảm thấy rất thú vị, lão gia tử ngài có thuật huấn luyện chim ưng không?” Ngụy Hàn lại gắp một đũa rồi mới hỏi.
“Đương nhiên, từ thuật thuần ưng của thợ săn đến pháp môn ngự thú của võ đạo tông môn, ta đều có cả.” Thiết lão khoe khoang: “Tên này không có việc thì không đến đây, cần gì thì mau nói đi.”
"Lại thêm mấy quyển công pháp Luyện Huyết đi." Ngụy Hàn không khách khí nói thẳng.
"Này? Tiểu tử ngươi đã Luyện Huyết rồi sao? Ta đã nhắc nhở ngươi nếu cơ sở chưa chắc thì Luyện Huyết rất dễ tẩu hỏa nhập ma.” Thiết lão tức giận cười lạnh.
Lão còn nhớ rõ lần trước Ngụy Hàn từ chỗ ông ta mua công pháp Luyện Bì, trước sau chưa hơn nửa năm. Người bình thường ngay cả một môn công pháp cũng khó có thể luyện thành, hắn dám đột phá đến Luyện Huyết? Đùa cái gì chứ, đây không phải là muốn chết sao?
“Ngươi có biết bí mật của việc Luyện Huyết cảnh không?” Thiết lão nhịn không được nói: "Luyện Huyết cũng không phải đơn thuần là tẩy luyện huyết dịch bản thân, mà là hấp thu tinh hoa huyết dịch của yêu thú, thúc đẩy huyết dịch bản thân lột xác, để bộc phát ra lực lượng mạnh hơn!”
“Huyết thú Yêu thú?” Ngụy Hàn kinh ngạc.
“Không sai!” Thiết lão tiếp tục nói: "Yêu thú một thân đều là bảo vật, võ giả Luyện Huyết cảnh quanh năm đều phải hút máu yêu thú tẩm bổ, còn phải dùng rất nhiều dược liệu bổ dưỡng cùng đan dược phụ trợ, mới có thể làm kết đủ huyết dịch lần lượt lột xác!”
“Mỗi một lần lột xác huyết dịch trong cơ thể võ giả, đều có thể làm kẻ đó khai quật ra tiềm lực cường đại hơn, khống chế lực lượng càng khủng bố hơn!”
Ngụy Hàn nghe vậy không khỏi nhớ tới Độc Nhãn Long, đây là võ giả Luyện Huyết cảnh đầu tiên hắn giết.
Lúc ấy Độc Nhãn Long phát động công kích cánh tay có thể bành trướng gấp đôi, tựa như một chủy thủ khổng lồ. Khí lực tăng lên gấp bội khi huyết dịch bốc hơi, đây chính là bí ẩn của Luyện Huyết sao?
"Công pháp Luyện Lực, Luyện Bì thì tràn lan ngoài thị trường chợ đen, thật giả lẫn lộn chỗ nào cũng có.” Thiết lão tiếp tục nói: "Nhưng đến Luyện Huyết chi cảnh, công pháp liền trở nên trân quý, ngươi có biết vì sao không?”
"Ha ha, bởi vì Luyện Huyết cảnh đã được xem là bá chủ một phương. Người bình thường có trong tay một môn công pháp còn phải giấu diếm, vốn không có khả năng truyền bá cho người khác.”
“Hoặc là ngươi bái nhập võ đạo tông môn, hoặc là gia nhập quân đội, hoặc là đầu nhập vào triều đình làm ưng khuyển. Tệ hơn thì bước vào thế gia quyền quý làm chó săn, mới có cơ hội đạt được truyền thừa.”
"Đương nhiên, một ít võ quán cũng có công pháp Luyện Huyết truyền thừa, nhưng bọn họ cũng không ngốc. Tất nhiên không phải đệ tử thân truyền thì không thể học, ngươi muốn học sợ là không dễ dàng."
Thiết lão lải nhải, nói rằng công pháp Luyện Huyết vô cùng trân quý.
Đối với việc này Ngụy Hàn cũng sớm có dự liệu, hắn không chút hoảng hốt, trực tiếp khen ngợi nói: "Ngài luôn là người kiến thức rộng rãi, nếu nói trong tay không có công pháp Luyện Huyết canh thì ta không tin.”
“Ha ha ha, quả thực tiểu tử ngươi rất thông minh!” Thiết lão đắc ý cười nói: "Không sai, trong tay ta có không ít công pháp Luyện Huyết cảnh, phương pháp bí truyền sư môn không thể bán cho ngươi, công pháp quá kém cỏi cũng sẽ không bán, nhưng lại có hai quyển thích hợp với ngươi!”
"Công pháp Luyện Huyết bình thường trên thị trường cao lắm chỉ đổi máu được năm lần, trong đại tộc môn thì bảy lần, bảo điển truyền thuyết thì chín lần. Mỗi lần có môn pháp xuất thế đều bị vô số người tranh đoạt.”
“Hai môn công pháp này, một môn là Thanh Loan luyện huyết bí điển, lấy tinh huyết yêu thú chim rèn luyện bản thân, có thể đổi máu sáu lần!”
“Môn thứ hai chính là tàn thiên của Quỳ Thủy Cửu Chuyển Tâm Kinh, nghe nói toàn bộ công pháp có thể đổi máu chín lần, ta chỉ có quyển thượng đổi máu được năm lần.”
“Nào nào, tiếp tục uống, tối nay nếu có thể uống một trận sảng khoái. Lão đầu tử ta sẽ đưa hai quyển bí tịch này cho ngươi, uống không thoải mái thì tiểu tử ngươi từ đâu lăn về đấy.” Thiết lão hào khí ngút trời nói.
Ngụy Hàn nhếch miệng cười, không chút khách khí, giơ bình rượu lên lắc lắc vài cái. Nếu lấy được công pháp miễn phí thì dại gì không uống, tối nay phải uống chết lão già này, hắn phải đem được đồ trở về.