Chu Tự sau khi xem qua bảng thông tin và chắc chắn rằng mình đã thành công thu được thiên tài trị liệu năm sao, liền vui mừng khôn xiết.
Vui cũng phải, bởi sự phát triển của việc chữa bệnh thật sự quá trọng yếu.
Trong bộ tộc, nếu bộ phận y tế có thể được thiết lập thành công và phát huy tác dụng, chắc chắn sẽ có thể giảm thiểu đáng kể tỷ lệ tử vong của các thành viên trong bộ tộc, thậm chí còn kéo dài tuổi thọ tự nhiên của họ.
Nó mang lại những lợi ích sâu rộng cho sự phát triển của bộ lạc và sự ổn định nội bộ.
Với suy nghĩ đó, Chu Tự sải bước về phía trước, đi đến trước mặt Thảo Căn.
- Kể từ hôm nay trở đi, ngươi có nguyện ý tận tâm phục vụ ta không?
Thảo Căn nghe xong im lặng hai giây rồi quỳ xuống.
- Ta nguyện ý phục vụ thủ lĩnh!
Suy cho cùng, hắn là một người thông minh với trí lực đỉnh cao. Cho dù có cộng hết điểm não của mình cho việc trị liệu thì đầu óc hắn khi suy nghĩ việc khác vẫn sáng suốt và linh hoạt.
Khi nguyên thủ lĩnh là Ác Lang đã đầu hàng, thì một mình hắn chiến lực ít ỏi và chỉ biết thu thập thảo dược, đương nhiên không còn lựa chọn nào khác.
- Rất tốt.
Chu Tự vừa nói vừa nghiêng người đỡ Thảo Căn đứng dậy khỏi mặt đất.
Được tân thủ lĩnh trực tiếp đỡ lấy khiến Thảo Căn choáng váng. Hắn không nghĩ một thủ lĩnh sẽ làm như vậy.
Còn Chu Tự lại không quan tâm tới chuyện này, chỉ nói ra mục đích của mình...
- Từ hôm nay trở đi, ngươi là ta Bộ trưởng Y Dược, chỉ cần Chu Tự ta có cái ăn, thì ngươi cũng không thiếu phần.
Ở thời đại này, không có lời hứa nào “chân tình” bằng lấy cơm ra đảm bảo.
Tuy rằng không biết Bộ trưởng Y Dược cụ thể là gì, nhưng Thảo Căn chỉ nghe hiểu nửa câu sau và hiển nhiên cảm thấy rất vui mừng.
- Tất cả các ngươi cũng vậy!
Thanh âm của Chu Tự tăng lớn lên một chút, đủ để khiến cả trại có thể nghe thấy giọng nói của mình.
- Chỉ cần hết lòng theo ta, trung thành với ta, cống hiến cho ta, thì Chu Tự ta đây cam đoan với tất cả các ngươi sẽ đều có cái ăn. Ngược lại, nếu mang lòng xấu xa, kết cục dành cho kẻ phản bội, chỉ có một con đường là chết thôi!
Lời nói tử tế nhưng quyền lực đã khiến những tù nhân đang quỳ bên dưới im lặng, đồng thời mỗi người cũng nhanh chóng cúi đầu thần phục.
Trong khoảng thời gian này, ánh mắt của Chu Tự lại chú ý tới Thảo Căn.
- Đã là Bộ trưởng Y Dược rồi mà vẫn gọi là Thảo Căn cũng không thích hợp…
Nói xong, Chu Tự trầm ngâm một lát.
- Thảo Căn. Nếu có quan hệ họ hàng với thực vật, vậy thì lấy họ Diệp đi. Về phần tên gọi, năng lực nhận biết thảo dược của ngươi có phần giống với Thần Nông. Tên là Diệp Viêm thì? Không, không được, cái tên này có chút bất kính đối với tổ tiên.
Chu Tự lẩm bẩm một hồi hai mắt bỗng sáng lên, tựa hồ đã có chủ ý.
- Diệp Nghiên, lấy chữ phát âm đồng âm, được đấy, tên ngươi là Diệp Nghiên. Ý nghĩa của “Nghiên” là ta muốn ngươi chăm chỉ học tập và nghiên cứu dược thảo.
- Diệp Nghiên sao?
Hắn nhẩm lại cái tên mới, sắc mặt Thảo Căn sáng lên vui mừng. Cùng với ý nghĩa chứa đựng trong cái tên, hắn càng thêm yêu thích cái tên này.
- Đa tạ thủ lĩnh! Từ hôm nay trở đi, ta tên là Diệp Nghiên!
Nhìn Chu Tự và Diệp Nghiên quân thần hòa thuận, Ác Lang miễn cưỡng ngồi dậy nửa người, trên mặt thoáng chút xấu hổ.
Dù sao Diệp Nghiên vốn là thuộc hạ của hắn.
Mới đó đã lại cúi đầu thề trung thành với người khác có nhìn thế nào cũng thật ngại ngùng, hơn nữa chính hắn cũng đã đầu hàng quy thuận…
Ngay lúc Ác Lang đang vặn vẹo sượng sùng, ánh mắt Chu Tự đột nhiên đảo qua.
Lúc ấy, không biết vì sao, hắn chỉ cảm thấy tim mình thắt lại, vô cớ có chút lo lắng.
Thành thật mà nói, so với tình trạng hiện tại, hắn bình tĩnh và thoải mái hơn một chút khi mới bị đánh bại và đầu hàng.
Chu Tự ngược lại cũng không có suy nghĩ nhiều. Dựa vào “Động Sát Chi Nhãn”, hắn nhanh chóng đọc bảng của Ác Lang.
Tên: Ác Lang
Giới tính: Nam
Tuổi: 18
Chủng tộc: Con người
Tình trạng: mệt mỏi, yếu đuối, bị thương
Chân ngôn: Không có
Thiên phú: Công Tâm Kế: dụng binh chi đạo, công tâm vi thượng!
Vũ dũng: ★★☆
Trí lực: ★★☆☆
Tinh thần: ★★☆
Sức chịu đựng: ★★☆
Chỉ huy: ★★☆☆
Ác Lang này không ngờ lại là một vị tướng thông thái, là một cao thủ có tài “dụng mưu”, tuy chỉ giới thiệu ngắn gọn vỏn vẹn tám chữ nhưng cũng không hề cản trở việc Chu Tự hiểu ý nghĩa của nó.
Đồng thời, trong trận chiến trước, tài năng của Ác Lang đã được bộc lộ.
Sự thật đã chứng minh, tên này quả thực rất giỏi thao túng tâm lý người khác.
Khi đó, tinh thần của Chu Trọng Sơn đã bị hắn đánh sập hoàn toàn, toàn bộ trạng thái của hắn rơi vào bất ổn.
Ở trạng thái như vậy, cả hai người hiện tại chỉ có hai sao về mức độ vũ dũng, trong khi đó Ác Lang có được sự gia trì từ câu chân ngôn “Cường Hóa Tốc Độ”. Đối diện với Chu Trọng Sơn đang có tâm lý bùng nổ và không ổn định, có thể trấn áp và hạ gục đối phương là điều đương nhiên.
Chu Tự không quá quan tâm vấn đề này và tập trung vào bảng thuộc tính của hắn.
Ác Lang sở hữu vũ dũng giới hạn là ba sao, điều này chứng tỏ sau khi trưởng thành, sức chiến đấu cá nhân của hắn chắc chắn không tệ, hơn nữa hắn là một vị tướng lĩnh cũng có khả năng chiến đấu độc lập.
Theo tiền đề trên, chưa kể hai phần mấu chốt là trí lực và chỉ huy đều có giới hạn là bốn sao. Ngoài ra, sức chịu đựng cũng có giới hạn ba sao, không hề có chút thiếu sót nào.
Theo Chu Tự nhận xét, tấm bảng này hoàn toàn có thể coi là Tứ Tinh Chiến Thần.
Trong lần này, hắn không chỉ có được một câu chân ngôn hoàn chỉnh mà còn có được một chuyên gia thảo dược năm sao và một vị Tứ Tinh Chiến Thần với khả năng toàn diện. Đây là một lợi nhuận khổng lồ cho dù đánh giá ở mặt nào đi nữa! Tất nhiên, về phần Ác Lang, vẫn còn một vấn đề cần giải quyết...
- Ác Lang, ta thấy ngươi vẫn còn không phục?
"..."
Đối mặt với câu hỏi trực tiếp như vậy, Ác Lang vẫn giữ im lặng, hắn luôn cảm thấy Chu Tự muốn đào hố để hãm hại mình.
Nhưng ý nghĩ của Chu Tự lúc này thực ra rất đơn giản, hắn chỉ muốn sau này Ác Lang làm việc ổn định cho hắn.
Để làm được điều như thế, hắn phải thuyết phục được Ác Lang.
- Hay là như này nhé. Sau khi vết thương của ngươi bình phục, ta sẽ cho ngươi một cơ hội đấu tay đôi, ngươi có thể chọn ta hoặc Trọng Sơn để khiến ngươi tâm phục khẩu phục.
Chu Tự nói lời này, hẳn là đã có kế hoạch của riêng mình.
Trong trận chiến trước với Chu Trọng Sơn, Ác Lang đã chiếm được ưu thế, ngoài việc đả kích tinh thần của Chu Trọng Sơn, nguyên nhân chính là do đối phương có được sức mạnh của chân ngôn.
Và đó là loại chân ngôn trực tiếp tăng cường khả năng thể chất của con người.
Nhưng mọi chuyện bây giờ đã khác. Ác Lang đã rơi vào tay Chu Tự, mất đi sự gia trì của chân ngôn, Ác Lang nhiều nhất chỉ là một cá thể có sức chiến đấu hai sao, thích gây rối với mọi người mà thôi.
Theo tiền đề đó, Chu Trọng Sơn có được gia trì từ thiên phú “Đại Sư Vũ Khí”. Xét về bản lĩnh, trong cùng điều kiện và cấp độ sao như nhau, Chu Trọng Sơn nhất định chiếm được ưu thế.
Về phần hắn, đừng quên vũ dũng giới hạn cao nhất vẫn là ba sao, kẻ tám lạng người nửa cân với Ác Lang.
Nhưng hai lần Ác Lang muốn dùng chiêu quấy rối tâm lý về cơ bản đều vô dụng đối với hắn, hắn không bị rơi vào cái bẫy đó.
Do vậy khách quan mà nói, trong tay Chu Tự nắm giữ sức mạnh chân ngôn, nếu như thực sự cần chiến đấu thì liệu Ác Lang có mấy phần cơ hội chiến thắng?
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca