Chương 70: [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Kế Hoạch Vườn Thuốc

Phiên bản dịch 7250 chữ

Nước thuốc nấu từ loại thảo dược này về cơ bản không thể nào ngon được, nhưng như người ta vẫn nói, thuốc đắng dã tật, tốt cho sức khỏe. Sau khi mỗi người húp một bát canh thuốc vào bụng rồi lại ngủ một giấc, sáng hôm sau, theo lời kể của cả ba người cùng uống một loại thuốc đều cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Một người trong số họ thậm chí còn nói rằng bản thân dường như hoàn toàn hết bệnh rồi.

Chu Tự gật đầu sau khi nghe báo cáo khả quan đó.

- Để đề phòng, cứ để cho hắn nghỉ ngơi thêm một ngày, uống thêm một lần thuốc hôm nay nữa, một ngày phân thành ba lần, sáng, trưa và buổi tối đều cho hắn uống thuốc.

Điều đáng sợ nhất của cảm lạnh là bệnh không khỏi hẳn mà cứ tái phát, rất khó chịu.

Sau khi cảm thấy khỏe hơn cũng không nên quá chủ quan, vẫn nên uống thuốc để phòng bệnh quay lại.

Chu Tự ngày hôm qua đã trình diễn quy trình nấu thuốc, về cơ bản không phải là công việc kỹ thuật khó khăn, nói thẳng ra là chỉ cần canh lửa cẩn thận là được.

Trên thực tế, chỉ cần giao việc này cho hai người học việc là quá đủ rồi.

Tuy nhiên, để tích lũy kinh nghiệm, Diệp Nghiên quyết định tự mình nấu.

Về vấn đề này, Chu Tự cũng để tùy hắn tự phát huy.

Ăn sáng xong, hắn dẫn theo hai thanh niên đi bộ ra ngoài trại.

Hai người học đồ này, một người tên là Trương Tiểu Sơn và người còn lại là Lý Thạch Đầu, đều là những người bình thường có bảng thuộc tính năm chiều hai sao, thiên phú của họ cũng rất bình thường, nhưng tay chân lại khá nhanh nhẹn.

Khi quy mô của bộ tộc tiếp tục mở rộng và số lượng người không ngừng tăng lên, Chu Tự cũng cần một người bên cạnh có thể giúp mình chạy việc vặt và giao mệnh lệnh bất cứ lúc nào, vì vậy đã chọn hai người này.

Đi một mạch đến khu vực canh tác bên ngoài trại, nhờ có thêm nhóm người mới này, đội canh tác vốn chỉ có một đội nông nghiệp duy nhất, nay đã chính thức mở rộng thêm ba người, khiến cho hiệu quả canh tác được nâng lên rất cao.

Trong khoảng thời gian này, Chu Tự đến thăm cũng không ảnh hưởng nhiều đến công việc của bọn họ.

Sau khi chào hỏi đơn giản, hắn nhanh chóng chuyên tâm vào công việc trước mắt, đây cũng là yêu cầu của chính Chu Tự.

Nhìn khu vực canh tác được đánh dấu trước mặt, hắn chìm vào suy nghĩ.

Hôm qua khi nấu thuốc, hắn đã đề cập với Diệp Nghiên về việc trồng cây thuốc thảo dược. Đây không phải là một lời đề cập ngẫu nhiên nói cho vui mồm.

Xét về sự phát triển lâu dài, nếu sau này bộ tộc của họ gặp phải bất kỳ tình huống nào và cần gấp thảo dược, thậm chí là một lượng lớn thảo mộc, chẳng nhẽ lại mong đợi vào việc tạm thời ra ngoài hoang dã để tìm kiếm và hái chúng về hay sao?

Như thế hiệu quả sẽ quá kém.

Vì vậy, theo suy nghĩ của Chu Tự, tự mình trồng trọt là phương pháp ổn định và đáng tin cậy nhất.

Mặc dù đến nay vẫn chưa tìm được loại rau trái nào có thể trồng được nhưng một số bước chuẩn bị ban đầu cho việc trồng trọt đã được thực hiện.

Nói cách khác, việc trồng thảo mộc có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

Vấn đề mà Chu Tự cần cân nhắc bây giờ là đặt vườn thuốc này ở đâu và cụ thể thực hiện như thế nào.

Dù gì hắn cũng thực sự không ngờ rằng Bộ Y Dược của mình và vườn thuốc trong mơ lại được thành lập sớm như vậy.

Bây giờ hắn có hai ý tưởng.

Ý tưởng đầu tiên là đặt vườn thuốc và khu vực làm việc của Bộ Y Dược lại với nhau, cho phép Bộ Y Dược nghiên cứu và trồng trọt các thảo dược nông dân trồng, trồng và chăm sóc các loại thuốc thảo dược khác nhau, đồng thời hình thành một hệ thống hoàn chỉnh bên trong.

Về phần ý tưởng thứ hai, đương nhiên là giao vườn thuốc cho Bộ Nông Nghiệp, dùng một mảnh đất nông nghiệp đã cày trước mặt để trồng dược liệu.

Bằng cách đó, Bộ Y Dược không còn phải lo lắng về việc trồng thuốc thảo dược nữa và có thể toàn tâm toàn ý cho việc nghiên cứu dược tính của các loại thuốc thảo dược.

Sau khi cân nhắc xong hai ý tưởng này, Chu Tự lại càng nghiêng về ý tưởng thứ hai hơn.

Điều quan trọng nhất của Bộ Y Dược là nghiên cứu dược tính của thuốc thảo dược và tìm ra nhiều loại thuốc thảo dược hơn là nghiên cứu việc trồng thuốc thảo dược.

Việc trồng và chăm sóc cây dược liệu nên giao cho bộ nông nghiệp xử lý.

Nghĩ đến đây, Chu Tự vẫy tay với hai người đi cùng mình, hai người lập tức hiểu ý. Một người chịu trách nhiệm trải da động vật xuống đất, trong khi người còn lại lấy ra một loại thực vật đặc biệt, giã nát để lấy nước, sau đó nhúng một cây bút làm bằng cành cây vào đó đưa cho Chu Tự.

Những gì được vẽ trên da động vật này chủ yếu là bản thiết kế trại của bọn họ.

Nhận lấy bút cành cây, Chu Tự suy nghĩ một lúc, trực tiếp khoanh vùng ra một mảnh đất trồng đã vẽ ban đầu, rồi viết chữ "vườn thuốc".

Sau đó lên tiếng phân phó...

- Đi thông báo cho đội trồng trọt chuẩn bị chính thức bắt đầu công việc. Hãy sử dụng mảnh đất đã được cày xới này, sau đó mời ba người của đội trồng trọt tập hợp ở bên ngoài doanh trại.

Nói xong, Chu Tự đứng dậy và trở về doanh trại.

Lúc này Diệp Nghiên đã chuẩn bị xong thuốc, đưa cho ba bệnh nhân.

Chu Tự nhìn thấy vậy liền nói thẳng vào chuyện chính.

- Diệp Nghiên, cùng ta đi thu thập dược liệu, đã đến lúc bắt đầu trồng dược liệu mà ta đã đề cập trước đó.

Diệp Nghiên vốn đã rất quan tâm đến chuyện này, bây giờ Chu Tự nhắc đến, hắn đương nhiên rất hưng phấn chạy tới.

Sau khi đưa Diệp Nghiên và hai người học việc của hắn đi gặp ba thành viên của đội làm nông bên ngoài doanh trại, bao gồm cả Chu Tự và hai người đi theo của hắn, nhóm chín người đã chính thức lên đường.

Loại thảo dược này mọc khắp nơi ngoài doanh trại, hiện tại muốn hái đủ số lượng cũng không khó.

- Mọi người chú ý, lần này chúng ta hái về không chỉ là thân lá của thảo dược, mà sẽ đào lại toàn bộ cả cây, tức là cùng với rễ mọc dưới đất lên.

Chu Tự vừa nói vừa dùng cuốc đá cán ngắn trong tay xới đất xung quanh, đào ra cả một cái cây thảo mộc cùng với đất, cầm trong lòng bàn tay.

- Trông nó phải gần giống thế đấy.

Vừa nói chuyện, Chu Tự vừa để thảo dược vào giỏ bên cạnh sau khi để đám người Diệp Nghiên quan sát kỹ.

Trong quá trình này, Diệp Nghiên về cơ bản không cần phải tự mình làm, người duy nhất có thể tìm ra dược liệu từ đám cỏ dại rộng lớn này một cách chính xác và hiệu quả không ai khác ngoài hắn.

Cho nên hành động lần này, nhiệm vụ chủ yếu của Diệp Nghiên là chỉ cho bọn họ các loại thảo mộc, công việc tự tay đào xới đương nhiên giao cho người khác, như vậy hiệu quả mới có thể nâng lên.

Bằng không, để những người mới này tự mình tìm kiếm sẽ là quá chậm.

Chu Tự cũng không đứng đó nhìn mà tham gia cùng với mọi người, cùng nhau bận rộn một hồi, chẳng mấy chốc cái giỏ sau lưng hắn và Diệp Nghiên đã được chất đầy.

Lúc này trời vừa quá trưa.

Vác những chiếc giỏ đựng đầy thảo dược trên lưng, mọi người cứ thế thẳng tiến đến khu vực trồng trọt mà không cần nghỉ ngơi.

Việc trồng trọt không cóquá nhiều thứ cần nói, bởi đất đã được cày xới từ trước.

Điều duy nhất cần chú ý là nhớ tưới nước.

Chu Tự không có nhiều kinh nghiệm trồng cây nên có thể dạy bọn họ cơ bản là tưới nước vào buổi sáng và buổi tối, không nên tưới vào lúc nắng gắt.

Ngoài ra, việc tưới nước không nên đổ trực tiếp mà nên đổ xuống phía dưới rễ, tất cả lý thuyết này đều là lẽ thường tình.

Có điều, loại thảo dược này có thể tụ mọc khắp nơi trong môi trường tự nhiên nên có lẽ rất dễ chăm sóc, thiết nghĩ trồng nó không có vấn đề gì quá khó.

Dịch: Nguyên Dũng

Biên: Khangaca

Bạn đang đọc [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ của Phi Tường De Lại Miêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!