Chương 88: [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Có Hứng Thú Với Thi Thể

Phiên bản dịch 7096 chữ

Cái chết của đồng bạn khiến Bán Nhân Mã kia vô cùng tức giận, vung cây thương trong tay lao tới Linh Cẩu Nhân đã đánh lén thành công.

Tốc độ bùng nổ khi đối phương phẫn nộ quả thực kinh người.

Linh Cẩu Nhân trước đó còn đang đắc ý vì mình đã đánh lén thành công, nhưng về sau liền hoảng sợ khi tên Bán Nhân Mã lao tới với tốc độ siêu thường đến trước mặt nó.

Thế công đáng kinh ngạc kết hợp với lực đâm bất ngờ của trường thương trong tay, cú đâm này diễn ra quá nhanh, mặc dù Linh Cẩu Nhân đã vội vàng né tránh đi, nhưng cơ bản không thể nào hoàn toàn tránh khỏi được, mũi thương sắc bén cắm thẳng vào vai nó.

Ngay lập tức máu bắn tung tóe, Linh Cẩu Nhân đau đớn nhe răng, đồng thời nó dùng cả hai tay nắm lấy cán thương, cố gắng thoát ra.

Khi Bán Nhân Mã nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng quyết tâm, hắn cầm thương bằng cả hai tay định nhấc cả người Linh Cẩu Nhân đứng trước mũi thương kia lên khỏi mặt đất.

Nhưng lần này mọi việc không diễn ra suôn sẻ.

Trong cuộc đọ sức giữa hai bên, chỉ nghe thấy một tiếng “rắc” giòn giã, kèm theo những mảnh gỗ vương vãi, trường thương gãy ngay tại chỗ, mà Linh Cẩu Nhân bị đâm một thương kia đã vội vã bỏ chạy bằng tất cả sức lực.

Nhưng làm sao Bán Nhân Mã có thể dễ dàng thả nó đi?

Hắn đưa tay vòng ra sau tháo cung tên trên lưng, chuẩn bị dùng cung tên truy đuổi.

Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, những con Linh Cẩu Nhân khác xung quanh đã lao lên tấn công.

Đối diện có số lượng nhiều hơn, những đồng bạn của Bán Nhân Mã này muốn hỗ trợ, nhưng bản thân không thể trốn thoát trong thời gian ngắn vì bị những Linh Cẩu Nhân khác quấn lấy.

Tình thế thay đổi buộc Bán Nhân Mã phải từ bỏ việc truy đuổi mà chọn cách rút lui.

Trong khoảng thời gian này, Chu Tự đang theo dõi toàn bộ quá trình, cũng không ngừng suy nghĩ trong đầu…

“Linh Cẩu Nhân chủ động khiêu khích Bán Nhân Mã sau khi đánh lén thành công, chắc chắn không phải chỉ đơn thuần là do tính cách ác độc, hành vi của chúng có phần giống với Lý Sách, muốn sử dụng phương pháp này để khiến Bán Nhân Mã đánh mất lý trí.”

“Nhưng Linh Cẩu Nhân có lẽ không ngờ rằng Bán Nhân Mã sau khi tức giận sẽ lao ra với tốc độ đáng kinh ngạc như vậy, cho dù đã chuẩn bị để tránh đòn thì nó cũng không thể né hết hoàn toàn được.”

“Đồng thời, Bán Nhân Mã kia cũng coi như giữ được bình tĩnh, có thể nhất thời bị cơn giận làm cho mù quáng mà phát động tấn công, nhưng sau khi nhận ra tình thế không ổn, hắn lập tức bình tĩnh lại, đưa ra những cách xử lý tương ứng.”

Bằng cách quan sát trận chiến từ xa, Chu Tự chắc chắn hoàn toàn nhận thức được Bán Nhân Mã và Linh Cẩu Nhân đều không dễ đối phó.

Ngay khi Chu Tự cảm thấy tương lai của bộ tộc mình thật ảm đạm vì sự tồn tại của hai “hàng xóm” này, thì đám Linh Cẩu Nhân đã lợi dụng lúc hỗn loạn mà bỏ trốn cùng hai con Linh Dương.

Sau khi nhận được tín hiệu, những con Linh Cẩu Nhân khác hoàn toàn không dây dưa với đám Bán Nhân Mã mà tản ra xung quanh.

Rõ ràng, mục tiêu ưu tiên hàng đầu của đám Linh Cẩu Nhân luôn chỉ có một, đó là cướp đi con mồi từ tay Bán Nhân Mã.

Nhưng nếu chúng chỉ tóm lấy con mồi rồi bỏ chạy thì chắc chắn bọn chúng sẽ bị Bán Nhân Mã truy đuổi.

Xét về tốc độ, bọn chúng căn bản không thể sánh được với Bán Nhân Mã.

Vì vậy, muốn bắt con mồi một cách suôn sẻ thì trước tiên phải dây dưa với đối thủ.

Lúc này mới có trận chiến xảy ra sau đó.

Tất nhiên, bọn chúng không ngại giết một vài Bán Nhân Mã trong trận chiến để giảm bớt mối đe dọa mà bên kia mang đến cho mình.

Việc hy sinh mạng sống của một con Linh Cẩu Nhân là một tình huống bất ngờ.

Nhưng điều đó không quan trọng, loài Linh Cẩu Nhân có bản chất xảo quyệt và độc ác, bọn chúng không quan tâm nhiều đến sự sống chết của chính đồng bào mình.

Theo quan điểm của chúng, nếu một con Linh Cẩu Nhân chết thì sẽ bớt đi một kẻ chia sẻ thức ăn.

Vì vậy khi sơ tán, bọn chúng không quan tâm đến thi thể của thành viên trong tộc mà bỏ chạy.

Mặt khác, sau khi chứng kiến đàn Linh Cẩu Nhân bỏ chạy tứ tán, các Bán Nhân Mã biết rằng việc tiếp tục truy đuổi cũng sẽ chỉ lãng phí thời gian, vẻ mặt tràn đầy căm phẫn nhìn thi thể của đồng bạn bên cạnh, giống như đang mặc niệm.

Sau đó hai Bán Nhân Mã cúi xuống nhấc xác đồng bạn của chúng lên, đặt nó lên lưng ngựa của đồng bạn khác.

Họ gầm dài một tiếng, rồi rời khỏi khu vực cùng với thi thể của đồng bạn.

Nhìn hai nhóm này rời đi, Chu Tự đã thi triển “Động Sát Chi Nhãn” từ nãy giờ không khỏi chớp mắt dữ dội.

Nếu sử dụng “Động Sát Chi Nhãn” trong thời gian dài, ngoài việc tiêu hao sức mạnh chân ngôn tương ứng, mắt của hắn cũng sẽ bị đau và sưng do sử dụng mắt quá nhiều.

Vào lúc này, mắt của Chu Tự sắp không mở nổi nữa rồi.

Vì quá đau và sưng tấy nên hắn chỉ có thể giảm đau bằng cách chớp mắt liên tục.

- Trọng Sơn và Kinh Hồng, không cần mang theo ai cả, hai người hãy chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta sẽ đến đó.

Tại thời điểm này, những suy nghĩ trong đầu của Chu Tự rất đơn giản, chính là muốn nhìn xem mình có thể nhặt được thi thể của Linh Cẩu Nhân hay không.

Dù sao hắn cũng sở hữu chân ngôn “Thao Khống Khô Lâu Binh”, điều này khiến hắn đặc biệt quan tâm đến các loại thi thể.

“Cơ thể của một Linh Cẩu Nhân? Nếu thứ này có thể được điều khiển bằng chân ngôn ‘Thao Khống Khô Lâu Binh’, liệu có được coi là một đơn vị binh chủng đặc biệt không? Không, không, nói đúng ra thì bản thân khô lâu binh đã là một đơn vị binh chủng đặc biệt rồi mà đúng không?”

Với suy nghĩ này trong đầu, ba người nhanh chóng hành động.

Vốn dĩ Chu Tự muốn Chu Trọng Sơn và Diệp Kinh Hồng làm việc này.

Tuy nhiên, xét đến việc có một số rủi ro nhất định khi đến gần bên đó, dù sao thì hắn vẫn có chân ngôn “Cường Hóa Tộc Độ”.

Đi theo hắn, nếu nguy hiểm thực sự xảy ra, hắn sẽ dùng chân ngôn tăng tốc độ chạy cho mọi người.

Đây cũng là lý do chính khiến hắn chỉ mang theo Chu Trọng Sơn và Diệp Kinh Hồng, không chỉ vì hai người bọn họ có khả năng chiến đấu xuất sắc, mà quan trọng hơn là hắn thi triển chân ngôn tăng tốc độ cho ba người sẽ đỡ tiêu hao hơn.

Khoảng cách vẫn còn khá xa, phải mất rất nhiều thời gian mới đến gần hiện trường, Chu Tự nhẹ nhàng giơ tay ra hiệu cho Chu Trọng Sơn và Diệp Kinh Hồng chờ một lát.

“Động Sát Chi Nhãn.”

Vì thận trọng, hắn lại mở “Động Sát Chi Nhãn”, quét khu vực xung quanh.

Sau khi xác nhận Bán Nhân Mã và Linh Cẩu Nhân quả thực đã rời đi hoàn toàn, xung quanh không có mối đe dọa tiềm ẩn nào khác, hắn thả lỏng dẫn Chu Trọng Sơn và Diệp Kinh Hồng tiến về phía xác Linh Cẩu Nhân.

Vừa rồi trong khi kiểm tra xung quanh bằng “Động Sát Chi Nhãn”, hắn cũng khóa vị trí của xác Linh Cẩu Nhân, giờ hắn đang hướng thẳng đến mục tiêu.

Sau khi đến gần, Chu Tự phát hiện ra Linh Cẩu Nhân đang thất khiếu chảy máu, toàn bộ ngực của nó bị lõm quá mức, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng dấu móng ngựa in trên đó.

Nhìn vào cơ thể của Linh Cẩu Nhân này, Chu Tự không chút do dự, trực tiếp kích hoạt chân ngôn…

“Thao Khống Khô Lâu!”

Tuy nhiên, cơ thể của Linh Cẩu Nhân nằm trên mặt đất không có phản ứng gì.

Tình huống này khiến Chu Tự cau mày, trong lòng lại dấy lên một mối nghi ngờ mới.

- Trọng Sơn, đặt thi thể lên lưng, chúng ta rời khỏi đây trước!

Dịch: Diễm Quỳnh

Biên: Khangaca

Bạn đang đọc [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ của Phi Tường De Lại Miêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!