Chương 93: [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Đại Đội Viễn Chinh

Phiên bản dịch 6283 chữ

Sáng sớm hôm sau, Lý Sách đã cùng năm người đi trước một bước.

Đầu tiên bọn hắn sẽ đến doanh trại Diêm Hồ, nghỉ ngơi một đêm trước khi lên đường hoàn toàn.

Về phần đám người Chu Tự, với tư cách là lực lượng đông đảo của chiến dịch này, để đảm bảo có đủ vật tư để hoàn thành chuyến thám hiểm, bọn hắn hiện đang chuẩn bị khởi hành.

Ít nhất phải đi sau đám người Lý Sách một ngày, thậm chí hai ngày mới có thể rời khỏi doanh trại Hắc Nguyệt, mà Chu Tự cũng không vội.

Cuộc viễn chinh không đơn giản như vậy, nếu hậu cần không tốt, đừng nói đến việc đến vùng núi phía Tây đánh nhau kẻ thù, nói không chừng nửa đường bọn hắn đã đứt gánh cũng nên.

Giống như các cuộc chiến tranh thời cổ đại, nhiều quốc gia phải bắt đầu chuẩn bị trước một quý thậm chí là một năm, bọn họ bây giờ tính là gì chứ?

Trong lúc bận rộn chuẩn bị hai ngày cũng trôi qua trong chớp mắt, những chiếc xe gỗ chở đầy vật tư và trang bị đã sẵn sàng bên ngoài doanh trại Hắc Nguyệt.

Đối với chuyến thám hiểm này, hắn đã sử dụng tất cả các xe gỗ trong bộ tộc, tổng cộng có sáu xe.

Về phần nhân sự, bao gồm Lý Sách và đội ngũ năm người của hắn, tổng số là năm mươi bốn người!

Trong thời đại này, với số lượng đó chắc chắn được tính là quy mô lớn.

Sáu mươi người còn lại đương nhiên ở lại bộ tộc, trông thì đông hơn đội quân thám hiểm, nhưng đừng quên là bọn họ có tới tận ba doanh trại!

Sáu mươi người được chia thành ba đội, nếu tính trung bình thì mỗi đội chỉ còn lại hai mươi người.

Nhìn quy mô của một doanh trại chỉ có hai mươi người kia xem? Đây chắc chắn là bộ tộc nhỏ rồi, chưa kể còn có rất nhiều người không có khả năng chiến đấu như Trang Mộng Điệp và Diệp Nghiên.

Có thể thấy, theo số lượng doanh trại ngày càng tăng, số người trong tay Chu Tự lại trở nên thiếu hụt. Lần này hắn thực hiện một chuyến thám hiểm với mục đích sáp nhập bộ tộc khác, tăng dân số của phe mình.

Kéo sáu chiếc xe đẩy gỗ lên, đại quân chính thức xuất phát.

Mặc dù xe đẩy gỗ đã cải thiện đáng kể hiệu quả vận chuyển, nhưng Chu Tự cũng phải thừa nhận bọn hắn khó có thể di chuyển nhanh khi kéo theo sáu xe đẩy gỗ.

Ban đầu, theo cách triển khai quân sự thông thường, việc vận chuyển vật liệu phải do đội quân chuyên phụ trách lương thảo thực hiện.

Bởi vì hiệu quả hành quân của đội quân lương thảo rất thấp nên đội quân chủ lực không thể di chuyển cùng đội quân lương thảo.

Tuy nhiên, bọn hắn chỉ có mấy người trong bộ tộc của mình, vì vậy không thể phân ra thêm binh chủng này nữa, đành chỉ có thể chậm lại tiến độ và hành động cùng nhau.

Từ ngọn núi phía Tây đến rừng đen, đám người Chu Trọng Sơn và Lý Sách đều đến đây, chứng tỏ khoảng cách không quá xa.

Trên thực tế, sau khi đi qua một vùng sa mạc, với tầm nhìn mở rộng trước mặt, Chu Tự đã có thể nhìn thấy những ngọn núi dường như vô tận ở phía xa.

Theo Chu Trọng Sơn và Lý Sách, bọn họ và các thành viên trong bộ tộc phải mất khoảng bảy ngày để trốn thoát đến đây.

Người dân ở thời đại này về cơ bản bị ràng buộc với doanh trại bộ tộc mình, bọn họ phải trở về doanh trại trước khi trời tối, vì dù chỉ ở ngoài một đêm thôi cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm.

Hành trình bảy ngày? Đối với bọn hắn mà nói, đây đã là một khoảng cách rất dài.

Mấy người Chu Trọng Sơn sống sót nhờ ăn côn trùng, vỏ cây và rễ cây, nhưng dù vậy cũng có nhiều người đã chết trên đường. Điều này cũng đúng với đám người Lý Sách.

Nhưng bây giờ Chu Tự lại không muốn bọn họ phải tốn hết bảy ngày đi đường này.

Hiệu suất của việc đi lại cần được xem xét dựa trên nhiều yếu tố.

Ví dụ như trạng thái và thể lực của người đi đường tại thời điểm đó.

Người có thể lực kém, thể trạng kém, không thể đi bộ được nhiều trong một giờ, đương nhiên sẽ có hiệu suất đi đường thấp.

Lúc ấy bộ tộc rơi vào tập kích, không hề chuẩn bị trước, Chu Trọng Sơn và Lý Sách trốn chạy vì mạng sống chắc chắn thuộc về loại này.

Hiện tại đã về dưới trướng Chu Tự, mỗi ngày ăn hai bữa, mỗi bữa đều có thịt và canh, gần đây còn được ăn thêm quả mọng để bổ sung một số vitamin.

Ngay cả đám người Lý Sách mới đầu hàng gần đây cũng đã cải thiện về tinh thần và thể chất rất rõ rệt.

Về phần Chu Tự và Chu Trọng Sơn, mặc dù hiện tại vẫn gầy nhưng thoạt nhìn bọn hắn đã thoát khỏi tình trạng suy dinh dưỡng và gầy gò trước đây.

So sánh trước và sau, hiệu suất đi đường có còn giống nhau nữa không?

Lúc này, Chu Tự mạnh dạn đoán rằng mình có thể đến nơi đó trong khoảng năm ngày.

Vì thế Lý Sách và nhóm năm người của hắn không cần phải kéo sáu xe đẩy gỗ chở trang bị và vật tư nên hành động đạt hiệu suất cao hơn, chỉ mất ba ngày rưỡi đã thuận lợi đến gần đó, cũng phái đi một đội viên trong nhóm vội quay lại đón bọn họ.

Sau khi hai bên ngồi lại với nhau, rất nhiều thông tin có thể được xác nhận thêm.

Lý Sách đi trước đã sớm dò đường cho bọn họ, điều này cũng khiến đám người Chu Tự di chuyển an toàn hơn.

Trong khoảng thời gian này, Lý Sách đã dẫn người tới chân núi, núp sau một tảng đá lớn lặng lẽ quan sát tình hình dưới chân núi.

Là người từng chiếm núi xưng vương, Lý Sách không xa lạ gì với ngọn núi này.

Không biết có phải vì gần khu sa mạc hoang vắng nên bị ảnh hưởng bởi môi trường hay không mà gần chân núi nơi này không có nhiều thảm thực vật, toàn là mảng đá tụ lại với nhau.

Đi lên trên, có thể thấy một số cây cối. Cho nên nếu đối phương bố trí tuần tra gần chân núi thì chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể dễ dàng phát hiện ra. Nếu không nhìn thấy, điều đó chỉ có nghĩa là bên kia đang trốn trong núi không ra ngoài.

Nhưng nghĩ mà xem, so với khu vực sa mạc hoang vắng này, ở sâu trong núi rõ ràng là giàu tài nguyên hơn, không cần phải đến nơi sa mạc hoang vắng này làm chi cho lãng phí thời gian.

Ở gần lãnh thổ của kẻ thù, cảm xúc vốn đã dần bình tĩnh lại do mấy ngày đi đường của Lý Sách lại trở nên hưng phấn một chút.

Nhưng hắn không quên lời căn dặn của Chu Tự, vả lại hắn cũng không ngu ngốc.

Mặc dù quen thuộc với ngọn núi này nhưng hắn không thể xác định chính xác vị trí của kẻ thù vì đang ẩn náu trong rừng. Mà nhìn đến hắn, chỉ cần đứng bên ngoài tảng đá lớn, khả năng cao là sẽ bị phe bên kia phát hiện ra.

Lúc này tốt nhất nên bình tĩnh chờ thủ lĩnh dẫn đại quân đến tập hợp.

Nghĩ đến đây, Lý Sách chậm rãi thở ra một hơi dài, sau khi điều chỉnh lại tâm tình, vẫy tay với hai đội viên đi cùng.

- Trước tiên rút đến nơi an toàn trước đi.

Dịch: Diễm Quỳnh

Biên: Khangaca

Bạn đang đọc [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ của Phi Tường De Lại Miêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!