Chương 31: Tư Liệu 1
Lúc Trì Hiền nhìn thấy anh cả còn tưởng mình nhìn lầm, anh cả tìm mãi không gặp lại đột nhiên xuất hiện trong nhà, vậy Vân Xu…ánh mắt Trì Hiền vô thức nhìn về hai bên trái phải của Trì Châu.
Không có bóng dáng mảnh mai yếu ớt kia, hắn thất vọng rời mắt.
Trì Hiền khổ sở nghĩ, mình từng nói những lời quá đáng như thế, Vân Xu bài xích nhà họ Trì cũng là chuyện đương nhiên.
Trì Châu vượt qua em trai đi thẳng đến phòng khách, dặn dò người giúp việc gọi ba người còn lại ra ngoài, hắn có chuyện muốn tuyên bố.
Lúc mẹ Trì và ba Trì đến phòng khách, Trì Châu đang đứng trước bức tường trong phòng khách, ngẩng đầu nhìn tấm ảnh gia đình cỡ lớn treo bên trên, đây là ảnh mà nhà họ Trì đã chụp ba năm trước, mỗi một người trong hình đều mỉm cười hạnh phúc.
Sự hạnh phúc này sau chuyện tráo đổi kia, hiện rõ vài phần châm chọc.
Trì Tiêu Tiêu ung dung đến chậm, nghe tin Trì Châu về nhà, nàng không hề vui mừng chút nào, ngược lại có cảm giác hoảng hốt khiếp sợ, bất kể là chuyện đã xảy ra hôm đó, hay là sự lạnh nhạt của anh cả, đều khiến nàng biết rõ tối nay rất quan trọng.
Thái độ cuối cùng của anh cả, quyết định địa vị sau này của nàng ở nhà họ Trì.
…
Khi nhân viên đến, Trì Châu nhìn người nhà đang đứng xung quanh mình một lượt, ánh mắt thâm trầm, hắn không nói một lời nào, trực tiếp đưa ra quyết định của mình.
"Mọi chuyện đã được điều tra rõ ràng. Ta sẽ thu hồi tất cả cổ phần, bất động sản và quỹ chứng khoán mà Trì gia đã cho Trì Tiêu Tiêu. Còn về quần áo, đồ đạc và thẻ ngân hàng, ngươi có thể mang đi. Từ nay về sau nhà họ Trì sẽ không lấy lại một đồng nào trong thẻ của ngươi.”
Giọng điệu của Trì Châu lạnh lùng, không còn nghi ngờ gì nữa, những lời này là đang nói với Trì Tiêu Tiêu.
Lời nàyvang lên như một tiếng nổ lớn đối với người nhà họ Trì.
Trì Tiêu Tiêu sắc mặt tái mét, vậy là anh cả muốn nàng rời khỏi Trì gia sao?
Anh cả sao có thể tàn nhẫn như vậy!
Vì nàng đã đến tìm Vân Xu, mà đối xử với nàng như vậy ư!
Mẹ Trì lập tức phản đối, đúng là bà muốn Vân Xu quay về nhưng tuyệt đối không chấp nhận từ bỏ đứa con gái mà mình đã nuôi nấng nhiều năm nay.
"Trì Châu, ngươi nói bậy bạ gì đó! Tiêu Tiêu là người nhà của chúng ta."
"Đúng đó, anh cả, ngươi không thể làm như vậy, ta biết ngươi yêu thương Vân Xu, nhưng quyết định này quá hoang đường rồi. Vì Vân Xu mà đuổi Tiêu Tiêu đi sao?"
Ba Trì trầm giọng nói:
"Dựa vào năng lực của Trì gia chúng ta, giữ lại cả Vân Xu và Tiêu Tiêu đều không thành vấn đề, không nhất thiết phải để cho Tiêu Tiêu rời đi."
Trì Châu biết những lời này của mình nói ra sẽ nhận lại sự phản đối từ gia đình, hắn cũng đã do dự rất lâu, dẫu sao cũng là tình cảm anh em gắn bó nhiều năm, cho dù không cùng huyết thống cũng không thể cứ thế mà dễ dàng cắt đứt.
Nhưng một lần lại một lần nhìn thấy Vân Xu phải gánh chịu những đau thương, trái tim hắn lại lạnh đi một chút, cho đến khi những tình cảm cuối cùng còn sót lại cũng bị xóa sạch, nếu tiếp tục để Trì Tiêu Tiêu ở lại Trì gia thì đó mới chính là thương tổn lớn nhất đối với Vân Xu, và như thế cũng có nghĩa là đã giúp kẻ đầu sỏ đạt được mục đích.
Không phải trả bất cứ giá nào, chỉ cần một trái tim đủ ích kỷ, hy sinh tương lai của một đứa trẻ, liền có thể để cho đứa trẻ của mình đến thay thế và hưởng thụ mọi đặc quyền mà một tiểu thư nhà giàu vốn có.
Thật là nực cười.
Trì Châu lấy ra tư liệu đã được điều tra rõ ràng, nhẹ nhàng đặt ở trên bàn, ánh mắt như bị một tầng sương mù dày đặc che phủ, nhìn không ra tâm tình của hắn.
"Trước khi trách móc ta, hãy đọc kĩ bản tư liệu này đi. "
Một xấp tài liệu dày đều là giấy trắng mực đen được đặt yên trên bàn, Trì Hiền đi đến cầm một bản lên đọc, hắn phải xem xem rốt cuộc là điều gì khiến anh cả không một chút lưu tình như vậy.
Những người khác cũng cầm lấy một bản để đọc.
Thật không ngờ mỗi lần lật sang trang lại như một lần thế giới quan của họ triệt để sụp đổ.
Mỗi một trang giấy được lật đọc, bầu không khí trong phòng khách dần trở nên nặng nề, những con chữ tàn nhẫn và đáng sợ như hóa thành tảng đá, đè nặng lên trái tim mọi người, ngột ngạt và đau đớn.
Tài liệu trong tay mới chỉ xem được một nửa, mẹ Trì đã không thể chịu nổi, đôi tay run lên lật bật, trang giấy mỏng manh mà như nặng tựa ngàn cân, mẹ Trì không ngờ được rằng con gái ruột của mình trong những năm tháng ấu thơ lại phải trải qua một cuộc sống đáng sợ như vậy.
Mẹ Trì sinh ra trong một gia đình giàu có, sau khi lớn lên thì được gả cho ba Trì, cả một đời chưa bao giờ biết đến chữ khổ, từng dòng chữ trong tư liệu hoàn toàn vượt qua tầm nhận thức của bà, thậm chí trong đầu còn cảm thấy một chút choáng váng.