Chương 52: Mẹ Quý 2
Chẳng trách vầng trán của hắn và vị phu nhân này có chút giống nhau.
Vân Xu rất tin cậy Quý Thừa Tu, đối với mẹ Quý tự nhiên cũng có thêm vài phần thân thiết,
“Bác gái, chào buổi trưa ạ.”
Mẹ Quý cố gắng tỏ ra phong thái giống như một vị trưởng bối, đi đến nắm lấy tay Vân Xu, thấy nàng không có ý bài xích, nét cười trên mặt càng rạng rỡ:
“Xu Xu à, Thừa Tu con trai ta trong khoảng thời gian này làm phiền ngươi quá, tính tình hắn không tốt, may là có ngươi và Trì Châu quan tâm hắn.”
Bị vu cho tính tình không tốt, Quý Thừa Tu chỉ biết cười ngượng ngùng, nhưng có một điểm khác càng khiến hắn để tâm hơn, là chính mình phải mất một khoảng thời gian mới dám gọi Vân Xu bằng tên thân mật, mẹ cư nhiên lần đầu gặp mặt đã gọi rồi, Vân Xu cũng rất vui vẻ mà tiếp nhận.
Hắn nhịn không được nghĩ, nguyên nhân Vân Xu tiếp nhận là vì hắn sao?
Hai người đang vui vẻ nói chuyện kia cũng không biết hắn đang nghĩ gì.
Vân Xu nhìn mẹ Quý lắc lắc đầu,
“Không đâu ạ, bác gái, anh Quý hắn rất tốt, thường xuyên giúp đỡ ta và anh trai.”
Dáng vẻ thành thực, nghiêm túc này của nàng khiến mẹ Quý trong lòng dao động không thôi, Vân Xu quả thực chính là mẫu hình con gái bảo bối lí tưởng mà bà hằng mong ước, không, phải nói là vượt xa phạm vi lý tưởng, trước khi gặp được Vân Xu, mẹ Quý chưa bao giờ nghĩ tới trên thế gian này lại có một người xinh đẹp đến vậy.
Người đẹp nhất mà bà từng gặp cũng không sánh nổi một phần mười của Vân Xu.
“Vậy thì ta yên tâm rồi, các ngươi về sau phải chung sống cho thật tốt nha.”
Mẹ Quý cười đến cực kỳ vui vẻ, bà cảm thấy lần này để ba Quý tạm thời tiếp quản việc trong gia tộc quả là sáng suốt, người đẹp như vậy, bỏ công sức cùng tâm tư để theo đuổi nàng chẳng phải việc hiển nhiên sao.
Thấy hai người càng nói càng lâu, Quý Thừa Tu không thể không chống lại ánh mắt bất mãn của mẹ mà đứng ra, nhắc nhở Vân Xu về mục đích tới đây.
Vân Xu lúc này mới nhớ ra nàng tới là để gọi hắn cùng ăn cơm, Quý Thừa Tu đã không ngừng nỗ lực để thành công gia nhập bữa cơm của anh em hai người họ, hắn mỗi ngày bữa trưa bữa tối đều đều đặn đến.
Hôm nay di động của hắn không gọi được, Vân Xu liền tự mình đến tận nơi gọi, hai bên đều là hàng xóm, sống rất gần nhau.
“ Anh Quý, cơm trưa đã chuẩn bị xong rồi.”
Vân Xu lại quay sang mời mẹ Quý,
“Bác gái, hay là người cũng đến dùng cơm cùng chúng ta đi?”
Mẹ Quý đương nhiên là đồng ý rồi.
Trì Châu từ trong nhà biết được có khách đến thăm, còn nhớ Quý Thừa Tu khi học đại học mẹ Quý đã từng đến trường, nên hắn lập tức nhận ra bà, liền đứng dậy chào hỏi.
Mẹ Quý tươi cười thân thiện, về sau đều là người một nhà, không cần phải khách sáo như vậy.
Bốn người cùng nhau ăn cơm, mẹ Quý ngay lập tức liền nhận ra đây là đồ ăn nhà hàng do gia tộc mình mở, bà âm thầm hướng về phía con trai bật ngón tay cái, giỏi lắm, cách để theo đuổi con gái nhanh nhất chính là đi theo đường dạ dày.
“Xu Xu, về sau thích gì cứ nói với anh Quý của ngươi, không cần phải khách sáo.”
Mẹ Quý nhờ một bữa cơm này mà đã cùng Vân Xu thân thiết hơn nhiều, bà là một nhà ngoại giao tài giỏi, lời nói ra luôn chuẩn mực thoả đáng.
Vân Xu cong cong mi mắt, cười tươi đến mức khiến mẹ Quý đầu váng mắt hoa,
“Vâng, bác gái.”
Mẹ Quý lại lôi kéo Vân Xu nói chuyện phiếm, nói đến mức cả hai người đều cười tươi như hoa, thậm chí sau khi trở về rồi vẫn là một mặt tràn đầy vui vẻ.
Vốn dĩ bà chỉ muốn ngồi xem con trai theo đuổi người ta thế nào, nhưng giờ chỉ hận không thể lập tức đem Vân Xu đóng gói mang về nhà, trong lòng so Quý Thừa Tu còn nóng vội hơn.
“Có muốn ta dạy cho ngươi vài chiêu không?”
Mẹ Quý hưng phấn hỏi, bà đã quyết định ở lại thành phố A thêm một thời gian nữa, trước khi con trai có được mỹ nhân thì bà sẽ không quay về.
Cho dù ba Quý có nhớ vợ đến chết, thì cũng để cho ông ấy một mình cặm cụi hoàn thành công việc đi.
Quý Thừa Tu bật cười, hắn theo đuổi Vân Xu cũng đâu cần mẹ đứng bên cổ vũ,
“Người an tâm đứng xem là được, khi rảnh rỗi có thể cùng Vân Xu tâm sự nhiều một chút.”
Những người cùng Vân Xu qua lại không nhiều lắm, hắn cùng Trì Châu cũng không muốn ép buộc nàng bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân, cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Mẹ Quý gật đầu, bà tự nhiên muốn cùng Vân Xu gần gũi thêm nhiều chút.
Nhớ lại cuộc gặp gỡ tối nay, bà đột nhiên mang một vẻ đoan chính nghiêm túc nói:
“Thừa Tu, ta biết ngươi muốn cùng Vân Xu ở bên nhau, ta cũng hy vọng nàng có thể trở thành người nhà của chúng ta, nhưng việc này cần xuất phát từ hai phía mới được, nếu Vân Xu không bằng lòng, ngươi tuyệt đối không được ép buộc nàng, cũng không được dùng thủ đoạn, hiểu không?”